Banner trang chủ
Thứ Ba, ngày 26/11/2024

Lợi ích kinh tế của việc cải thiện chất lượng không khí đô thị từ góc nhìn của người dân Hà Nội

23/07/2020

     Tóm tắt

     Ô nhiễm không khí (ÔNKK) đã và đang là mối quan ngại lớn đối với người dân Hà Nội. Khảo sát ý kiến với 1.028 người dân Hà Nội cho thấy giải pháp mà người dân mong muốn ưu tiên áp dụng để cải thiện chất lượng không khí bao gồm: phát triển hệ thống cây xanh, chuyển đổi sang nhiên liệu ít gây ô nhiễm, và phát triển hệ thống giao thông công cộng. Nghiên cứu sử dụng phương pháp Thực nghiệm các lựa chọn (CE) nhằm ước lượng lợi ích kinh tế mà người dân Hà Nội cảm nhận từ việc cải thiện chất lượng không khí. Người dân đánh giá cao lợi ích kinh tế từ việc cải thiện diện tích cây xanh và giảm thiểu nguy cơ tử vong do các bệnh liên quan tới ô nhiễm không khí. Thông qua việc thể hiện sự sẵn lòng chi trả, lợi ích kinh tế từ việc thực thi các giải pháp của cơ quan quản lý nhằm cải thiện chất lượng không khí được ước tính tối đa là khoảng 93 nghìn đồng/ tháng/ hộ gia đình, tương đương khoảng 0,4% thu nhập của hộ gia đình.

     Từ khóa: Cải thiện chất lượng không khí, Sự sẵn lòng chi trả (WTP), Thực nghiệm các lựa chọn (CE).

     Nhận bài: 9/6/2020; Sửa chữa: 25/6/2020; Duyệt đăng: 26/6/2020.

     1. Giới thiệu

     Ô nhiễm không khí (ÔNKK) đang là vấn đề môi trường được quan tâm hàng đầu ở các đô thị trên thế giới. Theo cơ sở dữ liệu về ÔNKK của Tổ chức y tế thế giới (WHO) năm 2018, hơn 80% người dân tại các đô thị đang phải sống trong bầu không khí không đạt mức tiêu chuẩn khuyến nghị của WHO.

     So với các thành phố khác của Việt Nam, vấn đề ÔNKK, đặc biệt là ô nhiễm bụi tại Hà Nội được đánh giá là nghiêm trọng hơn (Luong và cộng sự, 2017). Nguồn gây ÔNKK ở Hà Nội bao gồm khí thải từ các phương tiện giao thông, hoạt động xây dựng, hoạt động dân sinh, hoạt động sản xuất công nghiệp… Theo đánh giá của Sở Tài nguyên và Môi trường (TN&MT) Hà Nội, 70% lượng khói bụi gây ÔNKK tại Hà Nội là do hoạt động giao thông (Khung 2.1, Bộ TN&MT, 2017).

     Tác động sức khỏe do ÔNKK đối với người dân Hà Nội được coi là nghiêm trọng. Hiếu và cộng sự (2013) tính toán số ca tử vong tăng lên do ô nhiễm PM10 từ giao thông năm 2009 là 3.200 người, lớn hơn số ca tử vong do tai nạn giao thông. Trong giai đoạn 2010-2011, hàm lượng PM10, PM2,5 tăng lên 10μg/m3 thì số ca nhập viện liên quan đến đường hô hấp của trẻ em Hà Nội tăng tương ứng là 1,4%; và 2,2% (Luong và cộng sự, 2017). Trong giai đoạn 2007-2014, nếu hàm lượng NO2 trung bình trong 7 ngày tăng lên 21,9 μg/m3 thì số ca nhập viện do viêm phổi sẽ tăng lên 6,1% (Nhung và cộng sự, 2018).

     Trong thời gian qua, thành phố Hà Nội đã nỗ lực triển khai các biện pháp giảm thiểu ÔNKK như thí điểm xe buýt dùng khí nén CNG, trồng 1 triệu cây xanh đến năm 2020, lắp đặt thêm các trạm quan trắc không khí. Tuy nhiên, ÔNKK vẫn đang là mối quan ngại lớn của người dân Hà Nội, đòi hỏi nhiều giải pháp giảm thiểu ÔNKK hiệu quả hơn.

     Bài viết này trình bày kết quả khảo sát ý kiến 1.028 hộ gia đình ở Hà Nội về những giải pháp giảm thiểu ÔNKK mà người dân mong muốn ưu tiên thực hiện. Đồng thời, bài viết cũng đưa ra kết quả ước lượng lợi ích kinh tế dựa trên mức sẵn lòng chi trả của người dân Hà Nội cho sự cải thiện chất lượng không khí. Những thông tin thu thập được về mong muốn của người dân sẽ hữu ích cho quá trình xây dựng các chính sách nhằm cải thiện chất lượng không khí phục vụ các nguyện vọng của người dân.

     2. Phương pháp nghiên cứu

     2.1. Tổng quan phương pháp nghiên cứu

     Lợi ích kinh tế của các hoạt động giảm thiểu ÔNKK là yếu tố không có thị trường, bởi trong thực tế việc mua – bán các lợi ích này không xảy ra. Tuy nhiên, việc ước lượng giá trị lợi ích kinh tế của các hoạt động giảm thiểu ÔNKK lại góp phần cung cấp những thông tin quan trọng hỗ trợ công tác hoạch định, đánh giá chính sách nhằm khắc phục ÔNKK, đặc biệt là trong điều kiện các nguồn lực có hạn.

     Các nhà kinh tế đã phát triển nhiều phương pháp khác nhau nhằm lượng hóa các giá trị kinh tế của các yếu tố môi trường không có thị trường. Các phương pháp lượng giá có thể chia thành 2 nhóm chính: (1) các phương pháp dựa vào sở thích quan sát được (revealed preference methods), và (2) các phương pháp dựa vào phát biểu về sở thích (stated preference methods).

     Các phương pháp dựa vào sở thích quan sát được sử dụng số liệu về các hành vi trên thị trường của những hàng hóa liên quan để ước lượng và đánh giá về giá trị của yếu tố môi trường không có thị trường. Một số phương pháp thường được sử dụng phổ biến trong nhóm này như: chi phí sức khỏe (cost-of-illness); chi phí phòng ngừa (averting costs); giá trị hưởng thụ (hedonic price method).

     Các phương pháp dựa vào phát biểu về sở thích, bao gồm phương pháp Đánh giá ngẫu nhiên (Contingen Valuation Method, CVM) và Thực nghiệm các lựa chọn (Choice Experiments, CE) thường sử dụng công cụ điều tra bảng hỏi để phỏng vấn trực tiếp người liên quan về mức sẵn lòng chi trả của họ cho các giá trị môi trường, khi đưa ra kịch bản giả định về những thay đổi về giá trị môi trường đó. Thông tin từ các cuộc điều tra không chỉ cung cấp ước lượng về giá trị kinh tế mà còn chứa đựng các hàm ý về sự đồng thuận trong thực thi chính sách. Hạn chế chính của nhóm công cụ lượng giá này là tính giả định. Tuy nhiên, hạn chế này có thể giảm bớt nhờ lựa chọn câu hỏi nghiên cứu gắn với các chính sách thực tế, đồng thời thực hiện một cách nghiêm túc và cẩn trọng tấ cả các khâu nghiên cứu – từ thiết kế, điều tra và phân tích kết quả.

     Báo cáo của World Bank (2016) nhận định các phương pháp dựa vào phát biểu về sở thích đã trở thành công cụ tiêu chuẩn trong ước lượng về phúc lợi xã hội liên quan tới nguy cơ tử vong do ô nhiễm tại các nước phát triển. Phương pháp thực nghiệm các lựa chọn (CE) đã và đang ngày càng được áp dụng phổ biến trong lĩnh vực tài nguyên môi trường (Hoyos, 2010; Mahieu và cộng sự 2014).

     2.2. Thiết kế nghiên cứu

     Trong tháng 6 và tháng 7/2019, với sự hỗ trợ của chính quyền địa phương, hoạt động điều tra đã được thực hiện theo hình thức phỏng vấn trực tiếp tại các hộ gia đình sinh sống tại các quận Thanh Xuân, Hai Bà Trưng, Hoàng Mai, Cầu Giấy, Ba Đình và huyện Gia Lâm thuộc địa bàn thành phố Hà Nội. Tổng số người được khảo sát ý kiến là 1.028 người đại diện cho các hộ gia đình.

     Trên cơ sở rà soát kinh nghiệm quốc tế, nhóm nghiên cứu đã thiết kế, đưa ra danh mục các lựa chọn giải pháp, và thực hiện khảo sát ý kiến người dân Hà Nội về những giải pháp giảm thiểu ÔNKK mà họ mong muốn ưu tiên thực hiện. Người được phỏng vấn đã được yêu cầu lựa chọn ba giải pháp ưu tiên thực hiện trong danh mục các giải pháp giảm thiểu ÔNKK do nhóm nghiên cứu đưa ra.

     Để ước lượng lợi ích kinh tế của những cải thiện chất lượng không khí đối với người dân, cách tiếp cận theo phương pháp Thực nghiệm các lựa chọn (CE) được áp dụng. Người dân tham gia trả lời đưa ra các quyết định lựa chọn trong một thị trường giả định, được thiết kế để thu thập thông tin về mức sẵn lòng chi trả (WTP, Willingness–To–Pay) của  họ cho các mức cải thiện khác nhau về lợi ích có thể có được từ sự cải thiện chất lượng không khí. Mức WTP mà người dân lựa chọn là thước đo phản ánh lợi ích kinh tế mà họ cảm nhận về sự cải thiện chất lượng không khí. Trong nghiên cứu này, lợi ích kinh tế của người dân được ước lượng thông qua các mức WTP của  họ cho các mức cải thiện về sức khỏe (cụ thể là giảm nguy cơ tử vong và mắc các bệnh do ô nhiễm không khí) với các mức giả định tăng diện tích cây xanh đô thị. Nghiên cứu cũng đề xuất phương án chi trả của người dân thông qua hóa đơn tiền điện từ năm 2020. Ví dụ về một câu hỏi lựa chọn được trình bày trong Hình 1; người tham gia trả lời có thể chọn Phương án A hoặc Phương án B hoặc Không đồng ý với cả A và B.

 

Hình 1: Ví dụ về câu hỏi lựa chọn

 

     Mỗi người dân tham gia khảo sát được yêu cầu trả lời 6 câu hỏi thể hiện 12 phương án lựa chọn khác nhau. Các phương án lựa chọn thể hiện các mức cải thiện khác nhau về giảm nguy cơ sức khỏe và tăng diện tích cây xanh. Các mức cải thiện được tóm tắt trong Bảng 1.

Bảng 1: Các mức cải thiện chất lượng không khí

Thuộc tính

Hiện trạng

Các mức cải thiện

Nguy cơ sức khỏe do các bệnh liên quan tới ô nhiễm không khí:

Trong 100.000 người, có:

-Số người ốm nhập viện do các bệnh liên quan tới ô nhiễm không khí

- Số người tử vong do các bệnh liên quan tới ô nhiễm không khí

350 người

 

50 người

350; 250; 150 người

 

50; 35; 20 người

Diện tích cây xanh đô thị

8 m2 bình quân 1 người

8; 13; 18 m2 bình quân 1 người

Mức phí phải nộp thông qua Hóa đơn  tiền điện từ năm 2020 (WTP)

Không áp dụng

15; 50; 85; 120 nghìn đồng/ tháng

(tương ứng là 180; 600; 1020; 1440 nghìn đồng/năm)

 

     3. Lựa chọn giải pháp giảm thiểu ô nhiễm không khí của người dân Hà Nội

     Kết quả lựa chọn các giải pháp mà người dân Hà Nội mong muốn ưu tiên thực hiện được trình bày trong Bảng 2. Trong danh mục 6 giải pháp do nhóm nghiên cứu đưa ra, nhóm ba giải pháp mà người dân mong muốn ưu tiên thực hiện (có tỷ lệ lựa chọn cao nhất) là: (1) Tăng số lượng cây xanh, (2) Chuyển đổi sử dụng nhiên liệu ít gây ÔNKK, và (3) Phát triển hệ thống giao thông công cộng.

Bảng 2: Tỷ lệ lựa chọn các giải pháp ưu tiên nhằm cải thiện chất lượng không khí

TT

Giải pháp

Tỉ lệ

lựa chọn

1

Tăng cường hoạt động trồng cây xanh

73%

2

Chuyển đổi sử dụng nhiên liệu ít gây ô nhiễm không khí

50%

3

Phát triển hệ thống giao thông công cộng

43%

4

Áp dụng tiêu chuẩn khí thải chặt chẽ đối với các phương tiện giao thông

33%

5

Phát triển hệ thống giám sát chất lượng không khí hiện đại

30%

6

Áp dụng các biện pháp kiểm soát giao thông (như giới hạn tốc độ, hạn chế lưu thông khu vực nội thành….)

16%

 

     Có thể thấy, các giải pháp được người dân thành phố Hà Nội ưa thích nhất cũng phù hợp với kinh nghiệm quốc tế về việc thực hiện và lợi ích của các giải pháp giảm ÔNKK đô thị.

     Với giải pháp Tăng cường hoạt động trồng cây xanh: Không gian xanh đô thị, như công viên, vườn trên mái nhà, hệ thống cây xanh ven đường và các bức tường cây cung cấp một loạt các dịch vụ hệ sinh thái cho các thành phố (Wolch và cộng sự, 2014). Nhiều thành phố lớn trên thế giới đang nỗ lực gia tăng không gian xanh của họ. Thủ đô Seoul của Hàn Quốc gần đây đã xây dựng hơn 2.000 khu vườn; thành phố Melbourne ở Úc đã lên kế hoạch tăng gần gấp đôi diện tích xanh lên 40% vào năm 2040; và Milan, Ý đã lên kế hoạch mở rộng không gian xanh của họ với 3 triệu cây sẽ được trồng (Whiting, 2018). Các nghiên cứu gần đây cho thấy không gian xanh có thể bảo vệ cư dân thành phố khỏi ô nhiễm không khí do loại bỏ/ giảm được một số chất ô nhiễm có tác động tiêu cực đến sức khỏe. Các chất gây ô nhiễm có thể giảm đáng kể tại các vị trí gần không gian xanh bao gồm: PM10, PM2.5, NOx và O3 (Klingberg và cộng sự, 2017). Tại Strasbourg, Pháp, cây xanh đô thị đã loại bỏ 1 tấn CO, 14 tấn NO2, 56 tấn O3, 12 tấn PM10, 5 tấn PM2,5 và 1 tấn SO2 trong một năm (Selmi và cộng sự, 2016).

     Với giải pháp Chuyển đổi sử dụng nhiên liệu ít gây ô nhiễm không khí: Chuyển sang sử dụng nhiên liệu ít phát thải carbon và xe điện (EVs) cũng là một lựa chọn phổ biến trong việc đối phó với ÔNKK. Brazil đã thực hiện một sự thay đổi đáng kể đối với nhiên liệu carbon thấp hơn của ethanol được sản xuất từ ​​cây mía năm 1975; ngày nay, Brazil có một đội xe lớn sử dụng ethanol sản xuất từ mía thay thế cho nhiên liệu hóa thạch (Cortez và Baldassin, 2016). Theo báo Reuters, Na Uy đặt mục tiêu chấm dứt doanh số bán xe chạy bằng nhiên liệu hóa thạch vào năm 2025; Pháp dự kiến ​​sẽ đạt mục tiêu tương tự vào năm 2040; và Trung Quốc có mục tiêu điện khí hóa 20% số xe mới của mình vào năm 2025. Chuyển sang khí nén tự nhiên (CNG) là phổ biến trong giao thông công cộng. Los Angeles Metro hoàn toàn chuyển sang đội xe buýt CNG vào năm 2013 và New Delhi, Ấn Độ đã thực hiện chính sách tương tự từ năm 2001 (Chong và cộng sự, 2014). Một bài báo đánh giá gần đây đã kết luận rằng việc chuyển đổi sang xe điện có thể có tiềm năng lớn để giảm lượng khí thải gây ô nhiễm khí (tức là CO, NOx, VOC, SO2) (Requia và cộng sự, 2018). Các nghiên cứu khác cho thấy việc chuyển sang xe điện có thể làm giảm lượng phát thải PM2.5  và O3 (Pan và cộng sự, 2019). Khi so sánh với xe buýt diesel, một số nghiên cứu chỉ ra rằng xe buýt CNG có lượng phát thải CO, NOx, SO2 và bụi PM thấp hơn (Geng và cộng sự, 2013).

     Với giải pháp Phát triển hệ thống giao thông công cộng: Hệ thống giao thông công cộng, cho phép chuyên chở nhiều người hàng ngày, là một lựa chọn giao thông thân thiện với môi trường. Trong số các hình thức giao thông công cộng, hệ thống xe buýt nhanh (BRT) đã được triển khai ngày càng nhiều trên khắp Latin và Bắc Mỹ, Đông Nam Á, Trung Quốc, Úc, và ngày càng phổ biến ở châu Âu (Ingvardson và Nielsen, 2018). Các nghiên cứu cho thấy BRT có thể giảm lượng khí thải CO, NOx, PM2.5 và PM10 (Zheng và cộng sự, 2019). Tăng tần suất dịch vụ cũng có thể có tác động tích cực đến việc giảm lượng khí thải CO2, NOx (Lalive và cộng sự, 2013). Tuy nhiên, cần lưu ý rằng nếu không có thay đổi trong quy định về giao thông đô thị (ví dụ: hạn chế sử dụng phương tiện cá nhân), thì giao thông công cộng có thể không cải thiện chất lượng không khí (Beaudoin và Lawell, 2017).

     4. Ước lượng lợi ích kinh tế từ cải thiện chất lượng không khí đối với người dân Hà Nội

     Từ kết quả khảo sát 1.028 người dân Hà Nội, kết quả ước lượng mô hình kinh tế lượng về lựa chọn của người dân được thể hiện trong Bảng 3. Các biến số trong mô hình đều có ý nghĩa thống kê và có dấu như kỳ vọng. Người dân ưa thích lựa chọn các phương án cải thiện có nguy cơ sức khỏe thấp (cụ thể là số người ốm nhập viện và số người tử vong trong 100.000 dân có giá trị nhỏ hơn) và có diện tích cây xanh bình quân đầu người cao. Các phương án cải thiện có mức phí thấp cũng có khả năng được người dân lựa chọn nhiều hơn.

 

Bảng 3: Kết quả mô hình lựa chọn của người dân Hà Nội

 

Hệ số (β)

Độ lệch chuẩn

Hằng số

0,46474***

0,06421

Nguy cơ ốm nhập viện do ÔNKK

-0,00306***

0,00026

Nguy cơ tử vong do ÔNKK

-0,02364***

0,00177

Diện tích cây xanh đô thị

0,05526***

0,00523

Mức phí phải nộp

-0,01509***

0,00057

Lưu ý: *** là có ý nghĩa thống kê tại mức ý nghĩa 0,01

     Mức WTP của các hộ gia đình cho từng dạng lợi ích từ cải thiện chất lượng không khí, như giảm nguy cơ ốm nhập viện, giảm nguy cơ tử vong do ÔNKK và tăng diện tích cây xanh, được trình bày trong Bảng 4.

Bảng 4: Kết quả WTP (đồng/tháng) của người dân Hà Nội cho từng dạng lợi ích cải thiện không khí

 

Mức WTP

Độ lệch chuẩn

Giảm 1/100.000 người ốm nhập viện do ÔNKK

203***

0,01835

Giảm 1/100.000 người tử vong do ÔNKK

1.568***

0,12974

Diện tích cây xanh đô thị (1 m2/người)

3.658***

0,35802

Lưu ý: *** là có ý nghĩa thống kê tại mức ý nghĩa 0,01

     Tổng WTP cho một chương trình tổng hợp (cải thiện đồng thời tất cả các dạng lợi ích) được trình bày trong Bảng 5; trong đó, mức WTP được ước lượng cho 2 dạng chương trình tổng hợp như sau:

     + Mức trung bình: số người ốm nhập viện là 250 người/100.000 dân; số người tử vong là 35 người/100.000 dân và diện tích cây xanh bình quân là 13 m2 / người.

     + Mức tối đa: số người ốm nhập viện là 150 người/100.000 dân; số người tử vong là 20 người/100.000 dân và diện tích cây xanh bình quân là 18 m2 / người.

Bảng 5: Kết quả WTP (đồng/tháng) của người dân Hà Nội cho cải thiện không khí

 

Mức WTP

Độ lệch chuẩn

Chương trình cải thiện trung bình

31.344***

2,04246

Chương trình cải thiện tối đa

93.457***

3,49642

Lưu ý: *** là có ý nghĩa thống kê tại mức ý nghĩa 0,01

     5. Kết luận

     Trong nghiên cứu này, người dân đã thể hiện sự sẵn lòng chi trả, thông qua đó phản ánh lợi ích kinh tế mà họ cảm nhận về cải thiện chất lượng không khí của Hà Nội. Người dân Hà Nội bày tỏ sở thích mạnh mẽ với việc tăng không gian xanh và giảm tử vong liên quan đến ô nhiễm không khí. Mức WTP trung bình cho việc tăng 1m2 cây xanh bình quân đầu người được ước tính là 3.658 đồng/ tháng; và để giảm 1/100.000 người tử vong do ô nhiễm không khí là khoảng 1.568 đồng/ tháng. Người dân Hà Nội dường như sẵn sàng chi trả 93.457 đồng hàng tháng cho lợi ích cải thiện tối đa về chất lượng không khí, tương đương khoảng 0,4% thu nhập hộ gia đình.

     Để giảm được tổn thất do ÔNKK sẽ đòi hỏi không chỉ nỗ lực của cơ quan quản lý mà còn có sự nỗ lực phòng ngừa và tự bảo vệ của mỗi cá nhân, mỗi hộ gia đình. Mức lợi ích kinh tế ước lượng trong nghiên cứu này chỉ phản ánh lợi ích mà người dân cảm nhận về các giải pháp công do cơ quan quản lý thực thi, mà không bao gồm lợi ích gắn liền với các giải pháp cá nhân mà mỗi người áp dụng để bảo vệ bản thân và gia đình trước nguy cơ ÔNKK. Kết quả của nghiên cứu này có ý nghĩa phục vụ việc thiết kế và đánh giá hiệu quả các chính sách của cơ quan quản lý trong công tác bảo vệ môi trường không khí.

Nguyễn Công Thành, Lê Thu Hoa 1

1Khoa Môi trường, Biến đổi khí hậu và Đô thị, Đại học Kinh tế quốc dân

(Nguồn: Bài đăng trên Tạp chí Môi trường, số Chuyên đề Tiếng việt 2/2020)

     Lời cảm ơn: Nghiên cứu này được tài trợ bởi Quỹ Phát triển khoa học và công nghệ Quốc gia (NAFOSTED) trong đề tài mã số 502.99-2017.14.

     Tài liệu tham khảo

Beaudoin, J., Lawell, C.Y.C.L., 2017. The Effects of Urban Public Transit Investment on Traffic Congestion and Air Quality, Urban Transport Systems.

Chong, U., Yim, S.H., Barrett, S.R., Boies, A.M., 2014. Air quality and climate impacts of alternative bus technologies in Greater London. Environmental science & technology 48, 4613-4622.

Cortez, L.A.B., Baldassin, R., 2016. Chapter 6 - Policies Towards Bioethanol and Their Implications: Case Brazil, in: Salles-Filho, S.L.M., Cortez, L.A.B., da Silveira, J.M.F.J., Trindade, S.C., Fonseca, M.d.G.D. (Eds.), Global Bioethanol. Academic Press, pp. 142-162.

Geng, Y., Ma, Z., Xue, B., Ren, W., Liu, Z., Fujita, T., 2013. Co-benefit evaluation for urban public transportation sector – a case of Shenyang, China. Journal of Cleaner Production 58, 82-91.

Ingvardson, J.B., Nielsen, O.A., 2018. Effects of new bus and rail rapid transit systems – an international review. Transport Reviews 38, 96-116.

Klingberg, J., Broberg, M., Strandberg, B., Thorsson, P., Pleijel, H., 2017. Influence of urban vegetation on air pollution and noise exposure – A case study in Gothenburg, Sweden. Science of The Total Environment 599-600, 1728-1739.

Pan, S., Roy, A., Choi, Y., Eslami, E., Thomas, S., Jiang, X., Gao, H.O., 2019. Potential impacts of electric vehicles on air quality and health endpoints in the Greater Houston Area in 2040. Atmospheric Environment 207, 38-51.

Requia, W.J., Mohamed, M., Higgins, C.D., Arain, A., Ferguson, M., 2018. How clean are electric vehicles? Evidence-based review of the effects of electric mobility on air pollutants, greenhouse gas emissions and human health. Atmospheric Environment 185.

Selmi, W., Weber, C., Rivière, E., Blond, N., Mehdi, L., Nowak, D., 2016. Air pollution removal by trees in public green spaces in Strasbourg city, France. Urban Forestry & Urban Greening 17, 192-201.

Whiting, A., 2018. Cities are planting more trees to fight climate change and improve healthy living. World Economic Forum.

Wolch, J.R., Byrne, J., Newell, J.P., 2014. Urban green space, public health, and environmental justice: The challenge of making cities ‘just green enough’. Landscape and Urban Planning 125, 234-244.

Zheng, S., Zhang, X., Sun, W., Wang, J., 2019. The effect of a new subway line on local air quality: A case study in Changsha. Transportation Research Part D: Transport and Environment 68, 26-38.

 

Economic benefits associated with air quality improvements: From the viewpoint of Hanoi citizens

Nguyễn Công Thành, Lê Thu Hoa 1

1Khoa Môi trường, Biến đổi khí hậu và Đô thị, Đại học Kinh tế quốc dân

     Abstract

   Air pollution has been a major concern for Hanoi residents. An opinion survey of 1,028 household representatives living in Hanoi shows that their prioritized measures include: developing urban tree system, using less-polluting fuels, and expanding public transportation. Our study also applied the choice experiment method to estimate economic benefits of Hanoi residents associated with air quality improvements. The results indicate that Hanoi residents have high economic values for increase in urban tree cover and reduction in mortality risk related to air pollution. Based on residents’ willingness-to-pay in our choice experiment, economic benefit of public measures undertaken by the national and local government is estimated at a maximum amount of 93 thousand VND per month per household, that accounts for about 0.4% of household income. 

     Keywords: Air quality improvement, Choice experiment (CE), Willingness-To-Pay (WTP)

 

Ý kiến của bạn